Rốt cuộc là trong cung Chung Linh của Quỷ Vương Ngao Ca có cái gì đang chờ bọn hắn đây?

Lầu Tu Ngôn đứng ở giữa phố Trường An của Quỷ Vương, nó được xây dựng thành hình bát giác, trên mỗi góc treo một viên dạ minh châu lớn, bên ngoài lầu phủ bột vàng, ngói lưu ly. Nói thật, lầu Tu Ngôn lầu nhìn xa hoa hơn cung Chung Linh một chút.
Ba người họ nổi bật như thế, vừa đi vào lầu Tu Ngôn, lúc này liền có một tên tùy tùng trong lầu đi ra nghênh đón.
“Ơ, ba vị khách quý, mời vào, mời vào, nhìn bộ dạng phong trần, mệt mỏi của ba vị, chắc là mới tới Quỷ giới.”
Có thượng quân Bích Tỉ canh giữ bên ngoài Quỷ giới, Tiên Yêu ra vào Quỷ giới mấy nghìn năm nay có thể đếm trên đầu ngón tay, ba người vừa vào lầu Tu Ngôn, chúng quỷ quân đang chờ mua lệnh bài trong lầu đều đồng thời nhìn về hướng bọn hắn.
Cổ Tấn xưa nay ở trước mặt người ngoài không thích nhiều lời, vụ náo nhiệt, hàn huyên này tất nhiên là A Cửu ra tay. Hắn vỗ tay hướng về tiểu tùy tùng với bộ dáng của một tên địa chủ có tám vạn tiền, “Tiểu quỷ quân, lệnh bài của lầu Tu Ngôn các ngươi bán như thế nào? Nói giá tiền, ta muốn gặp Quỷ Vương một cách nhanh nhất.”
Lời A Cửu vừa nói ra, đám quỷ quân vốn dĩ đối với bọn hắn có ý tò mò giờ lập tức có vẻ mặt cười nhạo, khinh thường.
Tiểu tùy tùng cũng sững sờ, lập tức cười nói: “Mấy vị lần đầu vào Quỷ giới, e là không biết quy tắc lầu Tu Ngôn chúng tôi. Tiểu nhân trước hết sẽ nói cho mấy vị thượng quân biết, lệnh bài yết kiến Quỷ Vương trong lầu chúng tôi phân ra ba cấp: lệnh bài tam đẳng thì tám ngày sau sẽ được Quỷ Vương triệu kiến, lệnh bài nhị đẳng thì năm ngày, lệnh bài nhất đẳng cần chờ thêm ba ngày. Về phần giá …” Tiểu tùy tùng đưa tay giơ ra ba chữ, chỉ về bức tường phía cửa, “Ở đây đều có giá niêm yết, người chỉ quan tâm việc ra giá, sau đó lấy đi lệnh bài giao cho cung Chung Linh, chờ Quỷ Vương truyền lệnh triệu kiến là được.”
Ba người nhìn về bức tường sau lưng, trên tường mấy hàng chữ lớn như rồng bay phượng múa.
Lệnh bài nhất đẳng, một nghìn lượng vảng hoặc linh vật nghìn năm .
Lệnh bài nhị đẳng, năm trăm lượng vảng hoặc linh vật năm trăm năm.
Lệnh bài tam đẳng, ba trăm lượng vảng hoặc linh vật ba trăm năm.
Tường trắng chữ đen, rành mạch rõ ràng, chỉ thiếu việc ghi lên tám chữ “Hàng thật giá thật, già trẻ không gạt” nữa thôi.
Ba người vẻ mặt đầy hắc tuyến, cuối cùng hiểu rõ sự xa hoa của lầu Tu Ngôn từ đâu mà có rồi, cứ cho là môn phái tu tiên núi Đại Trạch có nội hàm thâm hậu, toàn bộ sơn môn có thể gom đủ năm vạn vàng kim cũng là không tệ rồi. Linh vật ngàn năm trong sơn môn mặc dù không hiếm thấy, nhưng cũng không thể tùy tiện lấy ra trao đổi như rau củ được, nhưng trong lầu Tu Ngôn này, chẳng qua chỉ là cơ hội gặp Quỷ Vương sớm, thì tùy tiện cũng có được linh vật nghìn năm, quả thực là mài đao đợi làm thịt dê mà.
Vừa đúng lúc, ba người hiện tại cảm thấy mình chính là cái con dê bị làm thịt kia.
Trên người bọn họ có một ít vàng lá Yến Sảng đưa, ngay cả một trăm vàng kim cũng không đủ, chứ đừng nói tới nghìn vàng kim.
Hiển nhiên là thấy sắc mặt ba người Cổ Tấn không tốt lắm, tiểu tùy tùng lại thêm một câu dần dần dụ dỗ, “Mấy vị thượng quân, nếu các vị không mang vàng cũng không sao, có linh vật cũng được, lâu chủ chúng ta, càng thích linh vật hơn.”
Linh vật nghìn năm, ba người liếc mắt nhìn nhau, thật sự là có, A Cửu là Cửu Vĩ Hồ và Thủy ngưng thú A Âm hàng thật giá thật, linh vật thật, so với cái gì cũng hiếm có hơn.
A Cửu trừng mắt với Cổ Tấn, cảnh cáo hắn đừng có tự mình làm chủ. Ngược lại, A Âm đảo mắt một cái, tiến về phía tiểu tùy tùng, giả bộ cả giận nói: “Ôi, tiểu quỷ quân, ngươi cũng đừng lừa gạt chúng ta, trong lầu các ngươi cũng chỉ có ba loại lệnh bài này có thể mua sao? Vừa rồi ta nghe Quỷ tướng cung Chung Linh nói, nếu chúng ta ra giá, hai ngày này có thể gặp được Quỷ Vương?”
Tiểu tùy tùng sững sờ, có chút chần chờ nói: “Tiểu nữ quân, người nói không sai, trong lầu chúng tôi còn có một loại lệnh bài đặc biệt, chỉ cần cầm lệnh bài này, lập tức được vào cung Chung Linh yết kiến Quỷ Vương, thế nhưng. . .”
“Nhưng mà cái gì?” A Âm nghe xong có hi vọng, mắt sáng lên.
“Lệnh bài này ở trong tay lâu chủ chúng tôi, về phần giá cả, từ trước cũng chỉ có lâu chủ tự mình ra giá, tiểu nhân cũng không dám tùy ý làm chủ.”
“Lâu chủ? Lâu chủ các ngươi là ai?” A Âm khẽ giật mình, mở miệng hỏi.
Tiểu tùy tùng cười nói: “Tiểu nữ quân, đây là lầu Tu Ngôn, tất nhiên lâu chủ chính là quỷ quân Tu Ngôn rồi. Nhưng người ngàn vạn lần đừng nói bừa bãi, lầu Tu Ngôn chúng tôi ba nghìn năm nay cũng chỉ xuất hiện hai lệnh bài đặc biệt, một cái là dùng mười viên nội đan vạn năm của Cửu đầu xà để đổi, một cái là dùng cây Ngô Đồng vạn năm đổi. Đây đều là những thứ tốt nghìn năm khó cầu.”
Cây Ngô Đồng vạn năm đổi? Cổ Tấn và A Âm sững sờ, nhớ tới lời dặn dò của Đông Hoa trước khi phi thăng, càng khẳng định trong nội cung Chung Linh quả nhiên có giấu một cây Ngô Đồng.
“Nhưng chỉ gặp Quỷ Vương trước có mấy ngày, cần phải dùng đồ vật hiếm có như vậy để đổi sao?” A Âm buồn bực, “Vậy còn không bằng ta chờ thêm mười ngày, nửa tháng, cái gì cũng không cần tốn, cái này có lợi nhất?”
Tiểu tùy tùng cười ý vị sâu xa, đối với ba người cũng đặc biệt có phần kiên nhẫn, “Ba vị đường xa đến gặp Quỷ Vương bệ hạ, là có sở cầu. Nếu như ba vị có chỗ cầu, thì người khác đi gặp bệ hạ đương nhiên cũng là như thế. Lệnh bài lầu Tu Ngôn chúng tôi cũng không phải quý giá ở thời gian mấy cái ngày kia, mà là, người bỏ ra giá tiền hợp lý, vậy thì nguyện vọng yết kiến Quỷ Vương bệ hạ sẽ có khả năng thực hiện được.” Tiểu tùy tùng nhìn ba người như có điều suy nghĩ, “Vì vậy trong lầu Tu Ngôn chúng tôi còn có một quy tắc, hễ sau khi yết kiến bệ hạ, việc sở cầu không như ý nguyện, thì lệnh bài bán ra, lầu Tu Ngôn có thể thu hồi lại nguyên vẹn, quyết không để khách nhân đi một chuyến uổng công.”
Cũng là trộm mà cũng có đạo lý, khó trách chuyện làm ăn ở lầu Tu Ngôn có thể đứng vững ở Quỷ giới.
“Hay cho một lâu chủ Tu Ngôn.” Cổ Tấn không mở miệng từ lúc vào lầu đột nhiên nhìn về hướng lầu hai mà nói, “Tiểu quỷ quân, nếu theo ngươi thuyết pháp như vậy, lâu chủ các ngươi gánh trách nhiệm ông vua không ngai của Quỷ giới rồi.”
Ngữ điệu Cổ Tấn mạnh mẽ, tiếng động lớn náo nhiệt ở lầu Tu Ngôn đột nhiên an tĩnh lại.
Tiểu tùy tùng nãy giờ vẫn luôn cười tủm tỉm ôn hòa có thừa thì khuôn mặt giờ đây lộ ra sự cứng ngắc, lúng túng đang muốn mở miệng thì một giọng cười khẽ ở gần cửa sổ lầu hai đột nhiên vang lên.
“Không hổ là đồ đệ Đông Hoa, lời này mà nói được chính là khí phách. Ngươi rốt cuộc là đến nhờ vả, hay là đến phá quán? Nơi đây có thể không phải là Tiên giới các ngươi, mà là Quỷ giới. Quỷ giới có quy tắc của Quỷ giới. Ngay cả sư phụ ngươi năm đó muốn gặp Quỷ Vương cũng phải đưa ta một cây Ngô Đồng, huống chi là ngươi?”
Gần cửa sổ lầu hai của Phượng Lai Các, một quỷ quân bạch y nghiêng người mà ngồi, hắn quay đầu, khuôn mặt xa xăm, cẩm y thêu lông chim. Tuy là quỷ, nhưng so với tiên quân trên Cửu Thiên còn cao quý hơn.
Hóa ra tưởng rằng chủ lầu Tu Ngôn là một thương nhân liều lĩnh, nào biết rằng lại cao quý vô song như vậy, chỉ là sắc mặt trắng bệch đến kinh người.
Vẻ đẹp trưởng thành trên người Tu Ngôn không giống với vẻ đẹp mềm mại, xanh tươi của A Cửu. A Âm bỗng chốc bị mỹ nhân bị bệnh ở bên cửa sổ câu lấy ánh mắt, nhón chân nhìn về hướng Phượng Lai Các.
Cổ Tấn nhướng mày, bước tới trước một bước, vừa vặn ngăn trở ánh mắt A Âm, chắp tay hành lễ với quỷ quân áo trắng: “Cổ Tấn bái kiến lâu chủ Tu Ngôn.”
Nếu như hắn và sư tôn có giao tình, lâu chủ Tu Ngôn hiển nhiên không đơn giản. Hắn có thể công khai buôn bán lệnh bài cung Chung Linh, chỉ e là cùng Quỷ Vương Ngao Ca có ngàn vạn lần quan hệ.
“Ta và sư tôn ngươi có giao tình, thi lễ này có thể nhận.” Lúc chữ thứ nhất trong lời này vừa vang lên, quỷ quân Tu Ngôn vẫn còn đang ở lầu hai, chờ lúc chữ cuối cùng thốt ra thì người cũng đã gần đến trước mắt.
Hắn trực tiếp lướt qua Cổ Tấn, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt A Âm, cách nàng không quá nửa bàn chân, cười tủm tỉm và nói: “Tiểu cô nương, cô nhìn ta làm gì?”
Lúc Tu Ngôn vừa mới động thì Cổ Tấn đã phát hiện, nhưng mặc cho hắn dùng tiên lực ngăn cản, nhưng Tu Ngôn vẫn không chút trở ngại mà xuyên qua linh lực của hắn. Trong lòng Cổ Tấn cả kinh, lâu chủ Tu Ngôn rốt cuộc là có lai lịch gì, e là quỷ lực của hắn đã vượt qua bán thần. Nhân vật bậc này, vì sao trong Tam Giới chưa nghe nói qua?
A Âm nhìn rồi đột nhiên tiến đến trước mặt vị quỷ quân tuấn tú, một chút ngượng ngùng đều không có, cười ha hả nói: “Bởi vì ngươi đẹp đó! Ta đã lớn như vậy, vẫn chưa thấy người nào đẹp hơn ngươi.”
Tu Ngôn bị vẻ mặt ngơ ngẩn của A Âm chọc cho thích thú, cười ha ha: “Tiểu cô nương, ta cũng không phải là người, là một con quỷ.”
“Vậy thì là con quỷ xinh đẹp.” A Âm vẫy vẫy tay, bộ dáng không hề lay chuyển.
A Cửu một bên mấp máy môi, hừ hừ, bộ dáng rất là bất mãn. Cổ Tấn rõ ràng so với hắn vẫn giữ vẽ bình thản, nhưng ánh mắt cũng hơi hơi nhìn xuống dưới.
Tu Ngôn giống như là không nhìn thấy hai người đang lạnh băng ở bên cạnh, tiến sát vào A Âm vài phần, trừng mắt nhìn, có phần thâm ý nói: “Tiểu cô nương, cô hợp với khẩu vị ta, ta rất thích cô, không bằng cô ở lại Quỷ giới đi, ta đảm bảo cô có thể sống hơn nghìn năm, vạn năm tuổi, cả đời hưởng phúc.”
Cổ Tấn nghe thấy lời này, cũng lười quản vị quỷ quân Tu Ngôn này rốt cuộc là thần thánh phương nào, liền tiến lên kéo Thủy ngưng thú ngốc nghếch nhà mình về, lại không nghĩ A Âm đột nhiên kéo tay Tu Ngôn.
Quỷ quân Tu Ngôn sống vài vạn năm, cũng chưa bao giờ bị người ta trực tiếp đùa giỡn như vậy, nhất thời sửng sốt, nhất thời quên giãy khỏi tay A Âm.
Hành động này của A Âm, làm cho toàn bộ trong lầu Tu Ngôn đều rơi vào sự im lặng quỷ dị. Đám quỷ quân xem náo nhiệt trợn mắt há hốc mồm, nghĩ rằng nữ quân Tiên giới bây giờ lại lớn mật như thế, lúc nãy mới nói có mấy câu, giờ ngay cả tay cũng nắm luôn rồi.
A Cửu trừng mắt, lông dựng đứng, muốn tiến lên, lại bị Cổ Tấn giữ chặt. Hắn nhìn về hướng A Âm và Tu Ngôn, mặc dù vẻ mặt tràn đầy không vui, nhưng rốt cuộc cũng kiềm chế tức giận.
“Đừng làm càng, nhìn cho rõ.”
A Cửu nhỉn theo ánh mắt Cổ Tấn, tay A Âm đặt trên cổ tay Tu Ngôn, một luồng linh lực lục sắc yếu ớt nhưng tinh khiết từ đầu ngón tay nàng mà ra, từ từ tiến vào trong tay Tu Ngôn.
A Âm vì Tu Ngôn mà vận chuyển linh lực? A Cửu ở luyện ngục Cửu U chính là được A Âm cứu sống như vậy, đối với một màn này tất nhiên không xa lạ gì. Nhưng Tu Ngôn nếu như không cần tốn nhiều sức mà vượt qua được tiên chướng của Cổ Tấn, quỷ lực của hắn cao thâm như thế, chẳng lẽ còn cần linh lực của một Thủy ngưng thú cấp thấp hay sao?
Trong lòng Cổ Tấn và A Cửu cùng có nghi hoặc giống nhau.
“Được rồi, tiểu cô nương.” Giọng Tu Ngôn đột nhiên vang lên, hắn lấy tay A Âm ra khỏi cổ tay của mình, nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt của A Âm, thần tình nghiêm túc vài phần, “Đủ rồi.”
A Âm gật gật đầu, thấy sắc mặt Tu Ngôn hồng hào, ánh mắt ánh lên sự mừng rỡ và vui sướng.
Trong lòng Tu Ngôn hơi hơi rung động, tránh ánh mắt hồn nhiên của A Âm.
Cổ Tấn trầm mặt đi lên trước, thăm dò trán A Âm, thấy nàng chỉ là linh lực tiêu hao làm cho mệt mỏi, mới nhẹ nhàng thở ra.
Tu Ngôn lười đối mặt với khuôn mặt đen như nhọ nồi của Cổ Tấn, ngáp một cái, quay người đi lên lầu. Một tấm lệnh bài từ trong tay hắn ném ra, trực tiếp rơi vào trong tay A Âm .
A Âm cúi đầu nhìn, trên lệnh bài màu vàng, chữ “Đặc biệt” rồng bay phượng múa giống y đúc với bút pháp trên tường, chắc hẳn cái này là lệnh bài được coi là đặc biệt quý báu trong lầu Tu Ngôn.
“Tiểu cô nương, lễ vật của cô, bổn quân rất thích.” Giọng lười biếng từ trên cầu thang truyền lại, “Cầm lấy lệnh bài này đi cung Chung Linh, các ngươi có thể gặp được Quỷ Vương. Chúng ta. . . Hữu duyên gặp lại.”
Câu nói sau cùng đặc biệt nhỏ, cũng đặc biệt ý vị thâm trường, ngoại trừ A Âm và Cổ Tấn, thì không có người bên ngoài nghe thấy.
Chờ mọi người lại ngẩng đầu, thì lâu chủ Tu Ngôn xuất quỷ nhập thần đã biến mất không dấu tích.
A Âm cầm lấy lệnh bài màu vàng lật qua lật lại nhìn nhiều lần, hớn hở đưa cho Cổ Tấn, “A Tấn, quỷ quân Tu Ngôn này thật là một người tốt, ta chẳng qua thấy sắc mặt hắn không tốt, chuyển một chút linh lực cho hắn, hắn liền đem lệnh bài quý trọng như vậy đưa cho chúng ta. Đi, đi cung Chung Linh gặp Quỷ Vương bệ hạ.”
Nàng nói xong lôi Cổ Tấn và A Cửu gấp gáp đi ra ngoài lầu.
Tuy A Cửu đầu óc ngu si, lúc này cũng mò được trọng điểm, lặng lẽ kéo A Âm ra một bên, tập trung tinh thần dạy nàng nào là “Nam nữ bảy tuổi không ngồi chung”, nào là “Nam nữ thụ thụ bất thân” vân vân và vân vân, có thể gọi là hết tâm can, bộ dáng vú em thập phần lo lắng.
Cổ Tấn chắp tay sau lưng đi phía sau hai người, lệnh bài trong tay nặng trịch. giọng cười đùa của A Cửu và A Âm dưới cung Chung Linh nguy nga có chút bay xa, chẳng biết tại sao đáy lòng của hắn đột nhiên dâng lên một sự bất an không có lý do.
Rốt cuộc là trong cung Chung Linh của Quỷ Vương Ngao Ca có cái gì đang chờ bọn hắn đây?